NGÀY VUI CỦA BA CON LÀ NGÀY BUỒN CỦA MẸ (Phần 1)

Nguyễn Trinh

Ngày cưới của Tùng diễn ra long trọng, với không khí vui tươi ngập tràn. Tuy nhiên, tất cả lắng xuống khi một chiếc hộp quà màu đỏ rực xuất hiện, không đề tên người gửi. Mọi người nín thở, Tùng mở nắp hộp. Bên trong là một mảng đỏ tươi cùng dòng chữ ghê rợn: "Ngày vui của cha, ngày buồn của mẹ, ngày mất của con." Không khí im lặng đến rợn người, cô dâu sợ hãi ngất xỉu tại chỗ.

Câu chuyện ấy xảy ra hơn 10 năm trước trong làng em. Nó trở thành câu chuyện mà bất kỳ cô gái mới lớn nào cũng được cha mẹ kể lại, như một lời nhắc nhở phải tự yêu thương và không nên mù quáng tin tưởng vào bất kỳ người đàn ông nào.

Hơn một thập kỷ trước, hàng xóm nhà em là chị Liên. Chị học giỏi, tính tình cương trực, mạnh mẽ. Tuy không quá xinh đẹp nhưng chị rất dễ mến. Nếu gia đình khá giả hơn thì chẳng có gì để chê. Gia đình chị Liên chỉ thuộc diện trung lưu, đủ ăn đủ sống. Chị có một mối tình đẹp với anh Tùng, người bạn từ thuở nhỏ. Họ lớn lên cùng nhau và được người trong làng đùa rằng, chắc chắn một ngày nào đó sẽ được uống rượu cưới của hai người.

Mọi chuyện êm đẹp cho đến khi cả hai vào đại học. Tuy cùng thành phố nhưng học ở hai trường khác nhau, anh Tùng học Kinh tế còn chị Liên học Bách khoa. Ban đầu, hai người gặp nhau mỗi ngày, nhưng dần dần chỉ gặp được một vài lần mỗi tuần, rồi chỉ còn vài ba lần mỗi tháng. Thời gian còn lại, họ chủ yếu nhìn nhau qua màn hình điện thoại. Dù vậy, họ vẫn rất yêu nhau.

Có lần anh Tùng đến trường Bách khoa thăm chị Liên. Trường Bách khoa nổi tiếng nhiều nam ít nữ, nên chị Liên được săn đón khá nhiều. Anh Tùng bắt gặp cảnh chị cười đùa với bạn nam cùng lớp. Cơn ghen tuông nổi lên, cộng thêm việc yêu xa lâu ngày không gặp, làm anh lo sợ chị sẽ phản bội mình. Anh Tùng giận chị Liên nhiều ngày liền, khiến chị bối rối không biết làm sao.

Một đêm nọ, anh hẹn chị ra ngoài nói chuyện. Cả hai uống say, anh tâm sự rằng lo lắng về mối quan hệ của họ. Sau đó, anh ngỏ ý muốn chị cho mình lần đầu, để anh an tâm hơn. Ban đầu chị còn e ngại, nhưng anh dỗ dành, hứa sẽ dùng biện pháp an toàn và rằng hai người sớm muộn gì cũng cưới nhau. Cuối cùng, chị mềm lòng đồng ý.

Những điều cần làm để gia đình hạnh phúc | Báo Pháp luật Việt Nam điện tử

Nhưng điều không ngờ tới là người phản bội lại chính là anh. Sau đêm đó, tình yêu của họ càng nồng nhiệt hơn. Họ thường xuyên gặp nhau và không ngại vượt quá giới hạn. Chị Liên ngày càng yêu anh hơn, nhưng môi trường học quá khác nhau. Anh Tùng liên tục tiếp xúc với nhiều bạn nữ trong trường, nhất là những nữ sinh xinh đẹp, biết ăn diện. Trong khi đó, chị Liên, cô gái Bách khoa giản dị, dần dần không còn là người mà anh khao khát.

Sự lạnh nhạt và xa cách từ phía anh ngày càng rõ rệt, nhưng mỗi lần gặp, anh vẫn giả vờ ân cần như cũ. Một ngày nọ, chị Liên phát hiện mình mang thai. Đối diện với việc này, chị vừa lo sợ vừa hạnh phúc. Chị tin rằng điều này sẽ khiến anh hạnh phúc, và anh sẽ chịu trách nhiệm với tình yêu và đứa con của họ.

Nhưng phản ứng của anh khiến chị như rơi xuống vực thẳm. Anh Tùng không chỉ phủ nhận trách nhiệm mà còn yêu cầu chị phá thai. Anh cho rằng việc này sẽ hủy hoại tương lai của cả hai. Chị Liên đau đớn, thất vọng và không thể chấp nhận được sự thật phũ phàng đó. Cô gái mạnh mẽ ngày nào giờ chỉ còn lại bóng dáng của một người mất hết niềm tin vào tình yêu.

Chị quyết định giữ lại đứa bé, dù biết điều này sẽ khiến cuộc sống của mình trở nên khó khăn. Nhưng rồi, biến cố đã ập đến. Sức khỏe của chị suy yếu dần vì những áp lực tâm lý và sự khắc nghiệt của cuộc sống. Đến một ngày, chị gục ngã và không qua khỏi. Đứa bé trong bụng chị cũng không được cứu sống. Câu chuyện của chị Liên trở thành lời cảnh tỉnh cho nhiều cô gái trẻ trong làng.

Và hôm nay, khi chiếc hộp quà đỏ rực với dòng chữ kinh hoàng xuất hiện trong lễ cưới của anh Tùng, nó như một lời nhắc nhở từ quá khứ, rằng những lỗi lầm và nỗi đau không bao giờ có thể bị che giấu. Ngày vui của anh, nhưng là ngày buồn của người mẹ đã mất đi đứa con gái yêu quý.

>>>> Xem thêm các câu chuyện hay tại đây