NGHE KỂ CHUYỆN CÙNG BOH: Có nhà nhưng không có mái ấm Phần 1

Nguyễn Trinh

Đã bảy năm rồi, tôi trở về căn nhà cũ kỹ của bà nội giữa lòng phố cổ Hà Nội. Căn nhà này không hẳn là tổ ấm, mà giống như một kỷ vật nhắc nhớ về quá khứ đã trôi qua. Bố mẹ tôi ly hôn từ 25 năm trước, ông bà nội ngoại cũng đã khuất, để lại tôi một mình với căn nhà 40m2 nằm gần Hồ Gươm.

 Nhiều người khuyên tôi nên bán đi để mua một căn chung cư mới to hơn, hưởng thụ cuộc sống, nhưng tôi chẳng mấy mặn mà với tiền bạc hay danh vọng. Tôi kiếm tiền chỉ để sống theo ý mình, không màng giàu sang, cũng chẳng có tham vọng lớn lao nào.

Từ ngôi nhà đến tổ ấm

Gần 30 tuổi, tôi vẫn sống một mình, không có ai thân thiết bên cạnh. Những dịp giỗ ông bà là lúc duy nhất tôi về lại căn nhà này, dọn dẹp rồi thắp hương. Xong xuôi, tôi lại xách vali đi du lịch, tránh xa cái cảm giác cô đơn khi thấy những gia đình đầm ấm bên nhau, tránh những câu hỏi đời tư đầy soi mói từ bạn bè cũ mỗi dịp họp lớp. Tôi không muốn ai biết về cuộc sống của mình, bởi sự thật là thế giới của tôi rất cô đơn.

Mẹ bỏ rơi tôi từ lúc hai tuổi. Bố tôi tái hôn khi tôi vừa lên cấp hai và từ đó, ông gần như không quan tâm đến tôi hay ông bà nội. Tôi sống cùng ông bà cho đến khi cả hai qua đời, bố mới quay về thắp hương. Ông có gia đình mới và con riêng, không có ý định bù đắp cho tôi điều gì. Ngày bố gửi tặng tôi chiếc xe ga xịn, tôi đã bán đi rồi gửi tiền cho trại trẻ mồ côi, bởi lẽ người đàn ông này không xứng đáng với danh xưng "bố" trong lòng tôi.

Nhưng người tôi hận nhất lại là mẹ. Bà nội giữ vài bức ảnh mẹ bế tôi khi tôi còn nhỏ, và tôi trớ trêu thay lại có gương mặt giống mẹ y đúc. Người đời kể về mẹ tôi với những lời lẽ cay nghiệt: "người đàn bà độc ác, tham lam." Mỗi lần nghe, tôi chỉ thấy đau lòng. Tôi không thể trách họ, vì ngay cả tôi cũng chẳng thể tha thứ cho người phụ nữ ấy, người đã chọn bỏ rơi đứa con của mình.

Thế nhưng, trong sâu thẳm, có lẽ tôi chỉ đang tìm kiếm một lời giải thích, một lý do cho tất cả. Có thể đó là lý do tại sao, dù hận, tôi vẫn không thể ngừng tự hỏi về mẹ, về người phụ nữ có gương mặt giống tôi đến lạ kỳ.