Vì câu nói của mình mà khiến bạn thân phải.... (Phần 1)

Nguyễn Trinh

Su ơi, dù em đã không còn ở đây nữa, nhưng tình bạn của chúng ta sẽ mãi tồn tại trong trái tim tôi

Chiều hôm ấy, ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng những con phố quen thuộc, nhưng bầu trời trong lòng tôi lại xám xịt. Cái ngày 21/12/2023, một ngày mà tôi mãi không thể nào quên, đã cướp đi người bạn thân nhất của tôi - Su.

Chúng tôi lớn lên cùng nhau từ những ngày thơ ấu, cùng sẻ chia những niềm vui, nỗi buồn. Su không chỉ là một người bạn, mà còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Vậy mà giờ đây, bạn ấy đã ra đi mãi mãi, để lại trong tôi một nỗi đau xót khôn nguôi.

Tôi vẫn nhớ như in khoảnh khắc kinh hoàng khi chứng kiến Su nhảy xuống dòng sông ngay dưới chân cầu. Cảm giác bất lực và đau đớn lúc ấy thật khó tả. Su luôn là cô gái vui vẻ, lạc quan, vậy mà tại sao lại có thể làm điều đó?

Trong quyển nhật ký màu nâu mà Su để lại, tôi đã tìm thấy câu trả lời. Hóa ra, đằng sau vẻ ngoài tươi cười ấy là một tâm hồn đầy tổn thương. Su luôn bị so sánh với anh trai, một người con ngoan trò giỏi. Áp lực từ gia đình, sự không đồng tình của mẹ với đam mê hội họa đã khiến Su cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Những dòng chữ nguệch ngoạc trên trang giấy như những vết cắt sâu vào trái tim tôi.

Qua câu chuyện của Su, tôi nhận ra rằng chúng ta thường quá tập trung vào bản thân mà quên đi những người xung quanh. Có những nỗi đau mà ta không thể nhìn thấy bằng mắt thường, chỉ có trái tim mới cảm nhận được. Hãy mở lòng, lắng nghe và chia sẻ với những người xung quanh, đặc biệt là những người thân yêu. Bởi vì, một lời nói ấm áp, một cái ôm thật chặt có thể là liều thuốc chữa lành những vết thương lòng sâu sắc.

Su ơi, dù em đã không còn ở đây nữa, nhưng tình bạn của chúng ta sẽ mãi tồn tại trong trái tim tôi. Em sẽ luôn nhớ đến những kỷ niệm đẹp của chúng ta. Và em hứa sẽ sống thật tốt, để không phụ lòng em.