Chồng trách tôi bốn giờ sáng không dậy nấu cơm cho bố mẹ chồng
Chồng nói tại sao mẹ anh có con dâu mà bà vẫn phải làm những việc như thế?
Tôi và chồng có bé gái được hơn một tuổi, rất ngoan ngoãn và đáng yêu. Vợ chồng tôi cưới được ba năm nhưng hiện tại tôi không thấy bản thân yêu hay muốn gắn bó với chồng nữa. Khi mới cưới, chồng và tôi chia sẻ việc nhà với nhau nhưng từ khi mẹ chồng biết con trai phải rửa bát, nấu cơm thì bà rất khó chịu. Từ đó chồng nghe mẹ, không còn giúp vợ việc nhà nữa.
Sau đó tôi có bầu và em bé bây giờ. Trong khoảng thời gian bầu bì, tôi bị nghén nặng nhưng chồng vô tâm, chỉ chú ý đến công việc, không quan tâm hay chăm sóc vợ chút nào. Sinh con được một tháng, anh đi du lịch với công ty mặc tôi nói anh đi như vậy tôi không thoải mái vì dù sao vợ cũng mới sinh, nhưng chồng bảo anh không từ chối được. Trong suy nghĩ của tôi, không có gì là không từ chối được, chỉ là anh có muốn hay không thôi. Tôi nghĩ tình cảm của mình nhạt phai từ những điều nhỏ nhặt như thế.
Chồng tôi học công nghệ thông tin, hướng ngoại, suy nghĩ và hành động đều phóng khoáng. Đó là suy nghĩ của tôi trong khoảng thời gian quen và yêu năm năm. Nhưng không ngờ đến giờ tôi lại cảm thấy hoàn toàn ngược lại. Vì con tôi là con gái, ông và và chồng vẫn rất yêu thương con nhưng con vừa được một tuổi đã giục hai vợ chồng mau sinh thêm con trai cho ông bà, phải đẻ bốn đứa và quan trọng là chồng tôi cũng cùng suy nghĩ như vậy. Tôi cảm thấy rất chạnh lòng, một phần tôi đẻ mổ, trong khoảng thời gian ngắn vậy cơ thể còn chưa phục hồi mà đã muốn đẻ tiếp, một phần nữa là suy nghĩ trọng nam khinh nữ. Tôi chỉ muốn đẻ hai con, trai gái đều được, rồi dành thời gian cho bản thân và con mình chứ tôi không phải cái máy đẻ để đẻ suốt ngày như thế được.
Có lần cãi nhau, chồng trách tôi không dậy sớm nấu cơm sáng cho bố mẹ chồng mà để mẹ nấu cho con dâu. Anh hỏi tôi không có suy nghĩ hay khó chịu gì à? Tại sao mẹ anh có con dâu mà bà vẫn phải làm những việc như thế? Bố mẹ chồng luôn dậy từ bốn năm giờ và nấu cơm sáng từ lúc đó, tôi cũng chỉ về nhà vào cuối tuần chứ không sống chung với ông bà. Tôi nói lại chồng là anh cưới vợ về để hầu nhà anh à, hay có vợ rồi anh mới cảm thấy thương mẹ. Nếu anh thương mẹ thì xuống nấu cho mẹ. Bố mẹ dậy từ năm giờ sáng, cả tuần có cuối tuần để nghỉ ngơi một tí mà anh bắt dậy sớm thế. Chồng tôi không nói gì nữa. Phải nói thêm là con gái tôi không có mẹ nằm cạnh sẽ dậy theo luôn và dậy thì rất bám mẹ. Tôi ở nhà thì cơm trưa, tối và việc đều làm hết, chỉ có cơm sáng ông bà dậy sớm nên nấu thôi.
Từ rất nhiều các vấn đề nhỏ nhặt trong cuộc sống, tôi đề nghị chấm dứt hôn nhân. Tuy nhiên mọi người và chồng đều không đồng ý và cho rằng tôi quá trẻ con, suy nghĩ chưa thấu đáo. Tôi nghĩ bản thân đủ năng lực nuôi con, tôi bỏ chồng chứ con tôi không bỏ bố. Tôi hoàn toàn hoan nghênh chồng và bố mẹ chồng thăm nom cháu. Xin các bạn cho tôi lời khuyên.