Tôi 28 tuổi, còn bạn trai 33. Bố mẹ tôi là công chức, nhà hai chị em gái được lo cho đầy đủ, chưa bị để thiếu thốn vật chất hay tình cảm bao giờ. Gia đình tôi rất hòa thuận. Tôi đã học xong thạc sĩ, đang làm trong nhà nước, vẻ ngoài ưa nhìn. Hai mối tình gần nhất của tôi đã chia tay hơn năm. Giờ yêu là tôi xác định cưới, nhưng hoàn cảnh bạn trai quá khó để bố mẹ tôi chấp nhận.
Trước giờ, bố mẹ tôi rất kiêng kị gia đình nào vợ chồng chia tay. Bố mẹ bạn trai tôi chia tay từ khi anh 2 tuổi. Bố mẹ tôi, người tiến sĩ, người thạc sĩ nên cũng muốn tôi tìm được người ăn học đàng hoàng. Bạn trai tôi chưa tốt nghiệp cấp 3, trước đây anh theo người thân làm nghề chụp ảnh rồi mở một studio nhưng làm ăn không được, phải đóng cửa, giờ anh mới chuyển sang làm bất động sản và tháng đi chụp ảnh vài buổi, trung bình tháng 10 triệu. Gia đình anh ngoài chuyện bố mẹ chia tay thì anh chị em cùng cha khác mẹ vẫn yêu quý, đối xử tốt với nhau, nhưng họ hàng thì có mâu thuẫn, xích mích nợ nần, không được hoà thuận lắm.
Những chuyện này bạn trai không giấu tôi mà nói ngay từ đầu. Tôi cũng có nhiều người theo đuổi nhưng không hiểu sao khi nói chuyện lại chỉ cảm thấy hợp và thấy anh hiểu mình nhất. Anh hơn tuổi tôi, ra đời sớm nên kinh nhiệm sống nhiều. Tuy không có bằng cấp nhưng cách ứng xử với mọi người có trước có sau, được rất nhiều người quý và tôn trọng, bạn bè và những người anh chơi thân thiết rất giỏi và tốt tính, đều là người có địa vị và yêu thương vợ con. Anh sống thiếu thốn tình cảm nên khi yêu, tôi cảm giác được tôn trọng và anh toàn tâm với mình. Hơn 30 tuổi mà tôi là người đầu tiên anh giới thiệu với người thân và bạn bè. Nói chung, hiện tôi thấy tính cách của anh rất ổn, chỉ là về học vấn, công việc và gia đình làm tôi suy nghĩ cho tương lai rất nhiều. Nếu kinh tế của anh tốt, hơn 30 tuổi mà có trong tay thứ gì đó rồi, ít nhất tôi cũng có niềm tin hơn nhiều, còn giờ thấy mù mịt quá.